
Quản Lý Một Team Chạy Deadline Liên Tục Mà Không Cạn Nhiệt
Có những team mà lúc nào cũng đang chạy deadline. Họ sống bằng cà phê, tồn tại bằng Google Docs, và nói chuyện với nhau chủ yếu bằng cụm từ “trước 12h trưa mai”. Nhưng kỳ lạ thay – họ không tan vỡ. Vì có một điều giữ họ lại: cách người quản lý khiến họ cảm thấy họ đang sống – chứ không chỉ đang làm.
“Làm việc chăm chỉ là tốt, nhưng làm việc hoài mà mặt ai cũng như cá hấp là có gì đó sai sai.”
Mở đầu từ một câu chuyện rất… thật
Năm đó tôi làm ở một agency nhỏ, khách thì “luôn cần gấp”, job thì “luôn cần trước hôm qua”. Team tôi 5 người – 3 designer, 1 content, 1 chạy ads. Chúng tôi yêu nghề, có năng lực, và có một đặc điểm chung: quầng thâm mắt đậm như kẻ eyeliner.
Mỗi sáng, tôi thấy ánh mắt đồng đội mình lấp lánh… như lời tạm biệt sự sống. Nhưng điều kỳ lạ là: dù vậy, họ vẫn làm, vẫn đùa, vẫn gắn bó. Không ai nghỉ việc. Không ai “bùng” job. Và tôi đã học được cách làm sếp trong bối cảnh áp lực mà vẫn giữ được tinh thần của một đội ngũ.
Một chút về sai lầm… đã từng mắc: Tôi từng nghĩ muốn team chạy được deadline thì phải ép tiến độ, kiểm soát sát sao. Tôi từng gửi tin nhắn kiểu: “Cố thêm chút nhé, anh tin em.” Nhưng thực ra… không ai cần nghe câu đó lúc 10h30 tối. Họ cần sự tin tưởng từ đầu – bằng cách phân chia khối lượng hợp lý, và tránh hứa deadline… giùm khách hàng.
Đừng quên với leader hay manager đang quản lý 1 team bán hàng chúng ta có khóa học Thầy Đỗ Xuân Tùng – Những Nguyên Tắc Bất Biến Trong Quản Lý Đội Sales
Vậy tôi đã làm gì? Tôi không đọc sách lãnh đạo. Tôi quan sát con người.
Tôi nhận ra: khi người ta mệt vì deadline, họ không cần động lực sáo rỗng kiểu: “Cố lên team ơi!” Họ cần:
- Một cái cười đúng lúc.
- Một người hỏi: “Tối nay ăn gì chưa?”
- Một tin nhắn lúc 10h đêm không hỏi “xong chưa?” mà nói: “Còn nhiều không? Có cần anh/em phụ phần nhỏ không?”
Năng lượng của team không đến từ việc vắt kiệt họ, mà đến từ việc họ thấy họ không một mình.
Deadline liên tục là bình thường – nhưng kiệt sức không được phép là mặc định
Chúng tôi vẫn chạy job ngày đêm. Nhưng mỗi 2 tuần, tôi đổi vị trí ngồi làm việc. Có hôm, tôi để cả team làm ở quán cà phê thay vì văn phòng – chỉ để đổi không khí. Tôi không cho ai ôm việc quá 5 ngày liên tục không nghỉ. Ai làm xong sớm phải kéo người khác đi ăn, không được về trước một mình.
Tôi không khen kiểu: “Tốt lắm, làm thêm chút nữa đi.” Mà khen kiểu: “Chỗ này xử lý đẹp quá, xuất sắc tới mức đáng được nghỉ sớm hôm nay.” Tôi để một thành viên được xả vai team lead mỗi tháng, và để một người khác lên “thử làm sếp 1 ngày” – điều này không tăng năng suất, nhưng giữ lại sự hào hứng của việc cùng chơi – cùng chiến.
Làm team sống sót qua deadline – không phải là chuyện phân công task, mà là giữ được ý nghĩa của việc làm
Thực tế là: không ai thích bị đuổi deadline cả ngày. Nhưng nếu bạn giúp họ thấy được giá trị – không phải của task, mà của chính họ trong team – thì họ sẽ đi cùng bạn lâu hơn cả deadline.
Một content trong team tôi từng nói: “Em stress nhưng vẫn vui vì có cảm giác: mình được quan tâm. Không phải vì KPI mà vì… mình là người.” Đó là lúc tôi hiểu: quản lý không phải là làm người khác giỏi hơn. Mà là làm họ còn động lực để giỏi lên mỗi ngày, dù lịch deadline nhìn như bản đồ tàu điện ngầm Tokyo.
Kết lại bằng một điều đơn giản
Có hôm, 9h tối tôi bảo: “Tắt máy, mai làm tiếp.” Một bạn trong team thốt lên: “Trời ơi sếp kỳ quá, mà em cảm động.” Đó là lúc tôi biết: đôi khi việc bạn không bắt người ta làm cũng là cách để giữ người ta lại lâu hơn.
Deadline là phần tất yếu của cuộc chơi. Nhưng một team cạn nhiệt không phải vì việc nhiều – mà vì tinh thần ít.
Hãy để đội bạn biết: họ không chỉ là người gánh deadline – mà là người có giá trị, có niềm vui, có quyền được thở và được cười.
Và đôi khi, thứ giữ một team đi qua cơn bão – không phải là dù, mà là… một cái bánh tráng trộn share lúc 9h tối. Tin tôi đi!
Bí kíp giữ team không kiệt sức (nhẹ nhàng mà thấm)
- Đôi khi chỉ cần đổi góc làm việc – sang quán cà phê, ngồi chung bàn ăn bún bò
- Cho phép nói “em mệt” mà không cảm thấy có lỗi
- Tặng nhau một ly trà sữa bất chợt mà không cần lý do
- Và quan trọng nhất: luôn nhớ rằng team của bạn là người – không phải tasklist biết gõ bàn phím
Deadline là phần tất yếu của cuộc chơi. Nhưng một team cạn nhiệt không phải vì việc nhiều – mà vì tinh thần ít. Hãy để đội bạn biết: họ không chỉ là người gánh deadline – mà là người có giá trị, có niềm vui, có quyền được thở và được cười.